ĐK: Chúa chăn nuôi [Ebm] tôi, tôi còn mà thiếu [F#] gì
Chúa bảo vệ [Abm] tôi, lẽ [B] nào tôi [C#] còn sợ [Ebm] chi, [Bbm] còn sợ [Ebm] ai.
1. [Ebm] Người đã dẫn tôi đi, [Bbm7] trên đồng cỏ xanh [Ebm] rì
Người đã [Abm] dẫn tôi về, [C#] về bên dòng suối [Eb] mát
[Bbm] Tôi ăn uống thỏa [Ebm] thuê
Thêm sức [Abm] cho hồn [Ebm] tôi.
2. [Ebm] Nẻo đường chính tôi theo, [Bbm7] cây gậy Chúa dẫn [Ebm] đường
Dù vượt [Abm] suối qua đồi, [C#] hoặc qua ngàn tăm [Eb] tối.
[Bbm] Tôi đâu có sợ [Ebm] chi, vì Chúa [Abm] ở cùng [Ebm] tôi.
ĐK: Chúa chăn nuôi [Ebm] tôi, tôi còn mà thiếu [F#] gì
Chúa bảo vệ [Abm] tôi, lẽ [B] nào tôi [C#] còn sợ [Ebm] chi, [Bbm] còn sợ [Ebm] ai.
3. [Ebm] Người dọn cỗ cho tôi, [Bbm7] ngay ở trước quân [Ebm] thù
Người đã [Abm] xức trên đầu, [C#] dầu thơm người lai [Eb] láng
[Bbm] Tôi vui sướng thảnh [Ebm] thơi, khi Chúa [Abm] thương hồn [Ebm] tôi.
4. [Ebm] Trọn cuộc sống dương gian, [Bbm7] ân sủng Chúa tuôn [Ebm] tràn
Người là [Abm] Chúa nhân từ, [C#] hằng thương người công [Eb] chính
[Bbm] Tôi vui sướng thảnh [Ebm] thơi, êm ấm [Abm] thay nhà [Ebm] Người.