1. [Am] Yêu một người như thế liệu có [Em7] đáng không
[F] Thương một người như [G] thế cớ sao [C] em vẫn bằng lòng
Bằng lòng [F] với bao sự giả dối bằng lòng [Em7] với vết thương mỗi tối
Bằng lòng [Dm7] với suy nghĩ tồi [Em7] tệ rồi sẽ qua [Am] thôi.
2. Trời xanh [Am] bảo sao em thật ngốc còn để [Em7] sương nhẹ vương trên tóc
Se lạnh [F] rồi chẳng [G] ai đến bên vỗ [C] về phải không
Họ [F] có nhiều hạnh phúc [G] khác bỏ [Em] rơi em đến đau [Am] lòng
Sao [Dm7] em [Em7] vẫn không muốn tỉnh [Am] mộng.
ĐK:
Thương cho phận hồng [F] nhan yêu phải kẻ bạc [G] tình
Họ cũng yêu thương [Em] đấy nhưng chẳng phải riêng [Am] mình
Thương cho giọt [Dm7] nước mắt sao quá đắng [G] cay
Họ vẫn chẳng [C] lay xem em tựa làn mây.
Thương em đã cố [F] níu anh sang cuối con [G] đường
Họ cười khẩy [Em] xem em như kẻ tầm [Am] thường
Biết em chẳng [Dm7] thể nào ngừng vấn [Em7] vương
Nên họ chẳng [Am] muốn khiêm nhường.
Thương em một cô [F] gái qua nhiều vết thương [G] lòng
Vẫn cố hy [Em] vọng sẽ hạnh phúc khi hừng [Am] đông
Bỏ qua lỗi [Dm7] lầm của họ mà chờ [G] trông
Dẫu biết kết [C] quả đến cùng vẫn bằng không.
Thương em đang vùng [F] vẫy nhưng số kiếp đã an [G] bài
Mong tìm được hạnh [Em] phúc chẳng lẽ đều là [Am] sai
Làm ơn xin [Dm7] hãy cho em vay chút nắng [Em7] mai
Sưởi ấm con [Am] tim em đang tàn phai.
2. Trời xanh [Am] bảo sao em thật ngốc còn để [Em7] sương nhẹ vương trên tóc
Se lạnh [F] rồi chẳng [G] ai đến bên vỗ [C] về phải không
Họ [F] có nhiều hạnh phúc [G] khác bỏ [Em] rơi em đến đau [Am] lòng
Sao [Dm7] em [Em7] vẫn không muốn tỉnh [Am] mộng.
ĐK:
Thương cho phận hồng [F] nhan yêu phải kẻ bạc [G] tình
Họ cũng yêu thương [Em] đấy nhưng chẳng phải riêng [Am] mình
Thương cho giọt [Dm7] nước mắt sao quá đắng [G] cay
Họ vẫn chẳng [C] lay xem em tựa làn mây.
Thương em đã cố [F] níu anh sang cuối con [G] đường
Họ cười khẩy [Em] xem em như kẻ tầm [Am] thường
Biết em chẳng [Dm7] thể nào ngừng vấn [Em7] vương
Nên họ chẳng [Am] muốn khiêm nhường.
Thương em một cô [F] gái qua nhiều vết thương [G] lòng
Vẫn cố hy [Em] vọng sẽ hạnh phúc khi hừng [Am] đông
Bỏ qua lỗi [Dm7] lầm của họ mà chờ [G] trông
Dẫu biết kết [C] quả đến cùng vẫn bằng không.
Thương em đang vùng [F] vẫy nhưng số kiếp đã an [G] bài
Mong tìm được hạnh [Em] phúc chẳng lẽ đều là [Am] sai
Làm ơn xin [Dm7] hãy cho em vay chút nắng [Em7] mai
Sưởi ấm con [Am] tim em đang tàn phai.
ĐK:
Thương cho phận hồng [F] nhan yêu phải kẻ bạc [G] tình
Họ cũng yêu thương [Em] đấy nhưng chẳng phải riêng [Am] mình
Thương cho giọt [Dm7] nước mắt sao quá đắng [G] cay
Họ vẫn chẳng [C] lay xem em tựa làn mây.
Thương em đã cố [F] níu anh sang cuối con [G] đường
Họ cười khẩy [Em] xem em như kẻ tầm [Am] thường
Biết em chẳng [Dm7] thể nào ngừng vấn [Em7] vương
Nên họ chẳng [Am] muốn khiêm nhường.
Thương em một cô [F] gái qua nhiều vết thương [G] lòng
Vẫn cố hy [Em] vọng sẽ hạnh phúc khi hừng [Am] đông
Bỏ qua lỗi [Dm7] lầm của họ mà chờ [G] trông
Dẫu biết kết [C] quả đến cùng vẫn bằng không.
Thương em đang vùng [F] vẫy nhưng số kiếp đã an [G] bài
Mong tìm được hạnh [Em] phúc chẳng lẽ đều là [Am] sai
Làm ơn xin [Dm7] hãy cho em vay chút nắng [Em7] mai
Sưởi ấm con [Am] tim em đang tàn phai.