1. Phóng sanh cứu vật trời ban phước [Gm] lành
Sát sanh hại [D7] người khổ đau ngàn [Gm] sau
Đừng tạo nghiệp [G7] ác để cứu thân [Cm] ta
Bởi vì luật nhân quả [Gm] nào, mà [D7] chừa bỏ sót một ai!
2. Sống trong cõi đời chẳng ai giả [Gm] tạo
Tranh quyền đoạt [D7] lợi chớ tui được [Gm] chi?
Chỉ còn lại [G7] đó thể xác vô [Cm] tri
Giã biệt trần gian phũ [Gm] phàng, về [D7] nơi cõi âm vô [Gm] tình
ĐK: Biết đời là vực [Eb] sâu
Ai [F] ơi mau thức [Bb] tỉnh chớ [Eb] nên trầm mê khổ [D7] mãi
Ngày [Gm] xưa bởi vì [Cm] ta tạo bao nghiệp sâu ác [Adim] báo
Để bây giờ phải vương quả [D7] mau
3. Lấy tâm đức này mà gieo phước [Gm] lành
Giúp người hoạn [D7] nạn chẳng nơi tựa [E7m] nương
Làm điều tích [G7] đức giải thoát nhân [Cm] sinh
Thoát khỏi trầm luân khổ [Gm] lụy, ngày [D7] sau sẽ không [Gm] ưu phiền