1. Vào một thời xưa [Gm] lắm có hai [Dm] người yêu mến [Gm] nhau
Rồi một ngày kia bỗng giặc biên giới tràn [Cm] sang
Chàng lên đường ra [Eb] trận giữ yên [F] vui bờ [Bb] cõi
Quyết chí đem thân [Dm] trai thề trả nợ núi [A] sông
2. Chàng thương nàng quá [Gm] đỗi, nàng buồn [Dm] đau ngất [Gm] trời
Chàng ra vườn xới [Eb] đất trồng cây [Dm] sưa xanh [Gm] ngời
Rồi ân cần dặn [Eb] nàng: “Nếu nở [F] hoa màu [Bb] đỏ
Anh sẽ về với [Dm] em, nếu màu [D] trắng anh không [Gm] về”
ĐK:
[Gm] Thời gian trôi chầm [Eb] chậm, [Gm] nàng chờ đợi mỏi [Cm] mòn
[Bb] Trái tim [F] yêu chung [Bb] thủy [Dm] trong trắng một lòng [D] son
[Gm] Thời gian trôi chầm [Eb] chậm, [Gm] một mùa xuân lại [Cm] về
Cây bung toàn hoa [Gm] trắng, [Eb] nàng ngã [Dm] sụp, tái [Gm] tê [Dm] [Gm]
3. Lòng nàng đau như [Gm] cắt luôn nghĩ [Dm] về nước [Gm] non
Nguyện một lòng chung [Eb] thủy không màng [Dm] chuyện chồng [Cm] con
Nhìn hoa sưa trắng [Eb] nở trái tim [F] như tan [Bb] vỡ
Dẫu bao đêm cô [Dm] đơn vẫn một dạ sắt [D] son
4. Rồi lũ giặc tan [Gm] tác quê nhà [Dm] vui thái [Gm] bình
Nàng mơ chàng đã [Eb] nói: “Vì thương [Dm] em chung [Gm] tình
Từ bây giờ hoa [Eb] nở chẳng còn [F] mang màu [Bb] trắng”
Kể từ mùa xuân [Dm] ấy hoa sưa chuyển sang sắc [Gm] vàng