1. Mất khá [D] lâu thời gian, mới thấy [A] được cảm giác
Dốc tâm [Bm] can để trao cho một người tình [F#m] cảm vô hạn
Chắc không [G] thể từ bỏ được [A] em, đã lỡ [F#m] xem em như gia [Bm] đình
Nhưng [Em] sẽ có một ngày em bước lặng [A] thinh.
2. Anh có linh [D] cảm sau này em sẽ yêu người [A] khác
Pháo hồng rộn [Bm] vang bỏ lại anh kỷ niệm giữa [F#m] không gian hoang tàn
Lúc mới [G] yêu trong lòng hân [A] hoan, ít lâu [F#m] sau trở nên lạnh [Bm] nhạt
Nhìn [Em] em thật lâu anh thấy buồn đau man [A] mác.
ĐK:
Sau này em cưới ai [D] rồi bỏ lại anh bơ vơ lẻ [A] loi
Phụ lòng anh đã dành [Bm] hết những công sức không ngưng đắp [F#m] bồi
Kẻ khóc người cười nghĩ [G] đến ngày chung [A] đôi
[F#m] Ngỡ sét đánh ngang [Bm] trời
Anh càng [Em] nghĩ càng không thoát ra khỏi chơi [A] vơi.
Sau này em cưới ai [D] rồi có lẽ cũng sẽ quên anh [A] thôi
Cuộc đời cứ thế mù [Bm] tối chắc là anh đây không sống [F#m] nổi
Duyên trời ấn định sắp [G] xếp chẳng công [A] tâm
[F#m] Để chúng ta đối [Bm] mặt
Nhưng lại [Em] vội tạo ra trước mắt nhau một vách [A] ngăn
Không cho đôi mình hợp [D] nhất.
2. Anh có linh [D] cảm sau này em sẽ yêu người [A] khác
Pháo hồng rộn [Bm] vang bỏ lại anh kỷ niệm giữa [F#m] không gian hoang tàn
Lúc mới [G] yêu trong lòng hân [A] hoan, ít lâu [F#m] sau trở nên lạnh [Bm] nhạt
Nhìn [Em] em thật lâu anh thấy buồn đau man [A] mác.
ĐK:
Sau này em cưới ai [D] rồi bỏ lại anh bơ vơ lẻ [A] loi
Phụ lòng anh đã dành [Bm] hết những công sức không ngưng đắp [F#m] bồi
Kẻ khóc người cười nghĩ [G] đến ngày chung [A] đôi
[F#m] Ngỡ sét đánh ngang [Bm] trời
Anh càng [Em] nghĩ càng không thoát ra khỏi chơi [A] vơi.
Sau này em cưới ai [D] rồi có lẽ cũng sẽ quên anh [A] thôi
Cuộc đời cứ thế mù [Bm] tối chắc là anh đây không sống [F#m] nổi
Duyên trời ấn định sắp [G] xếp chẳng công [A] tâm
[F#m] Để chúng ta đối [Bm] mặt
Nhưng lại [Em] vội tạo ra trước mắt nhau một vách [A] ngăn
Không cho đôi mình hợp [D] nhất.
ĐK:
Sau này em cưới ai [D] rồi bỏ lại anh bơ vơ lẻ [A] loi
Phụ lòng anh đã dành [Bm] hết những công sức không ngưng đắp [F#m] bồi
Kẻ khóc người cười nghĩ [G] đến ngày chung [A] đôi
[F#m] Ngỡ sét đánh ngang [Bm] trời
Anh càng [Em] nghĩ càng không thoát ra khỏi chơi [A] vơi.
Sau này em cưới ai [D] rồi có lẽ cũng sẽ quên anh [A] thôi
Cuộc đời cứ thế mù [Bm] tối chắc là anh đây không sống [F#m] nổi
Duyên trời ấn định sắp [G] xếp chẳng công [A] tâm
[F#m] Để chúng ta đối [Bm] mặt
Nhưng lại [Em] vội tạo ra trước mắt nhau một vách [A] ngăn
Không cho đôi mình hợp [D] nhất.