1. [Bm] Nhớ lúc ấy em đi em [F#m] ơi em đã nghĩ gì?
Mà [Em7] sao anh nghe tận [A7] sâu tim anh đau [D] lắm
[G] Lúc ấy em nói chi yêu [F#m7] anh em đổi lấy gì?
Là câu cuối [Em7] cùng khiến [F#m7] anh chết lặng nhìn [Bm] theo.
2. Ừ thì anh [G] sai khi anh không có gì ở trong [F#m7] tay mỗi khi giông tố
Chỉ biết thương [Em7] người thôi mà ngày [A7] qua anh vẫn đang [D] cố
Tội nghiệp thân [G] em nên thôi em nhé cứ đi tìm [F#m7] cho mình hạnh phúc [Bm] mới
Anh ở [Em7] đây được rồi không [F#m7] sao đâu mà em [Bm] ơi.
ĐK:
Vì anh tay [Bm] trắng chẳng thể cùng người
Bước qua ngày [F#m] mưa giông tố cuộc đời
Sương gió phũ [Em7] đầy, đời [A7] trai gập ghềnh em [D] ơi
Gặp nhau dẫu [Bm] biết đó cũng là phận mà sao chữ [F#m] duyên cứ mãi lận đận
Nhắm mắt buông [Em7] xuôi để [F#m7] em cho hạnh phúc [Bm] mới.
Ngày mai nắng [Bm] đến ta chẳng gặp lại ánh dương đời [F#m] anh ai cướp đi rồi
Anh sẽ nhớ em [Em7] nhiều vì [A7] anh còn thương nhiều [D] lắm
Ngày em bên [Bm] ai về phía mặt trời bão giông từ [F#m] đâu kéo đến khuê phòng
Giữa bốn bức [Em7] tường, mưa [F#m7] rơi trong lòng em [Bm] ơi.