1. Bầu trời [D] nắng lại em vẫn [C#m7] chẳng thương ai
Chuyện tình [Bm7] yêu trước sao còn đau đớn hiện [C#m7] tại
Bởi vì niềm tin [D] cuối cùng em đặt [C#m7] hết nơi anh
Nhận lại lời [Bm7] chia tay lạnh [C#m7] lùng anh cất em sau [F#m7] cùng.
2. Thời gian [D] qua anh sống như thế [C#m7] nào chắc [F#m7] là
Thật êm [Bm7] ấm [E7] đâu giống như bên [A] em
Nhiều khi [D] nhớ chỉ [E] ngắm anh qua tấm [C#m7] hình cố tình chưa [F#m7] xóa
Chia [Bm7] ly người lụy tình là đáng [C#m7] thương.
ĐK:
Ngày đó em [D] chưa chấp nhận tình [E] yêu vỡ tan nên [F#m7] đã làm phiền [C#m7]
Ngày đó có [D] đôi ba lần lại [E7] tìm đến anh dù lý [A] trí can khuyên
Mọi thứ như [D] vỡ vụn ngay trước [E] mắt
Người đang [C#m7] bên anh thật may [F#m7] mắn
Từ lúc đó dặn [Bm7] lòng chẳng thể [Ab7] níu anh nữa được [C#7] đâu.
Một chút mây [D] đen không làm bầu [E] trời tối đi khi [F#m7] nắng vẫn còn [C#m7]
Một chút yêu [D] thương em dành liệu [E] anh để tâm khi người [A] ấy đang bên cạnh
Chuyện hợp [D] tan anh nghĩ là [E] duyên lần đầu [C#m7] tiên anh khóc vì [F#m7] anh
Cũng là lần cuối [Bm7] cùng em khiến [C#m7] mình thành người đáng [F#m7] thương.
2. Thời gian [D] qua anh sống như thế [C#m7] nào chắc [F#m7] là
Thật êm [Bm7] ấm [E7] đâu giống như bên [A] em
Nhiều khi [D] nhớ chỉ [E] ngắm anh qua tấm [C#m7] hình cố tình chưa [F#m7] xóa
Chia [Bm7] ly người lụy tình là đáng [C#m7] thương.
ĐK:
Ngày đó em [D] chưa chấp nhận tình [E] yêu vỡ tan nên [F#m7] đã làm phiền [C#m7]
Ngày đó có [D] đôi ba lần lại [E7] tìm đến anh dù lý [A] trí can khuyên
Mọi thứ như [D] vỡ vụn ngay trước [E] mắt
Người đang [C#m7] bên anh thật may [F#m7] mắn
Từ lúc đó dặn [Bm7] lòng chẳng thể [Ab7] níu anh nữa được [C#7] đâu.
Tăng tone [F#m] -> [Gm]
Một chút mây [Eb] đen không làm bầu [F] trời tối đi khi [Gm7] nắng vẫn còn [Dm7]
Một chút yêu [Eb] thương em dành liệu [F] anh để tâm khi người [Bb] ấy đang bên cạnh
Chuyện hợp [Eb] tan anh nghĩ là [F] duyên lần đầu [Dm7] tiên anh khóc vì [Gm7] anh
Cũng là lần cuối [Cm7] cùng em bỗng [Dm7] hóa thành người đáng [Gm7] thương
Cũng là lần cuối [Cm7] cùng em bỗng [Dm7] hóa thành người đáng [Gm7] thương.