1. Chiều nay anh [Eb] về quê mình Nhơn [Cm] Lộc [Ab]
Qua đồng lúa [Fm] xanh có những cánh cò,
Có em gái [Gm] nhỏ đứng nghiêng nón [Bb] chào
Quê mình đẹp như bức [Bb] tranh.
2. Chiều nay anh [Eb] về quê mình Nhơn [Cm] Lộc [Ab]
Làng quê đổi [Fm] thay đẹp như phố thị,
Đường quê khang trang đông vui tấp [Bb] nập
Cho anh [Bb] càng yêu quê [Eb] mình.
ĐK:
Nhơn Lộc [Ab] ơi! Quê ta có rượu Bầu [Fm] Đá,
nước mắt quê hương là [Bb] đây, để kết giao tình nghĩa xa [Bb] gần [Eb]
Rượu Bầu [Ab] Đá nơi đây thơm ngon nức [Fm] tiếng,
dâng lên đi với mâm trầu [Bb] cau, để thắm duyên bao người chung [Eb] tình.
1. Chiều nay anh [Eb] về quê mình Nhơn [Cm] Lộc [Ab]
Qua đồng lúa [Fm] xanh có những cánh cò,
Có em gái [Gm] nhỏ đứng nghiêng nón [Bb] chào
Quê mình đẹp như bức [Bb] tranh.
2. Chiều nay anh [Eb] về quê mình Nhơn [Cm] Lộc [Ab]
Làng quê đổi [Fm] thay đẹp như phố thị,
Đường quê khang trang đông vui tấp [Bb] nập
Cho anh [Bb] càng yêu quê [Eb] mình.
Về Trường [Ab] Cửu, yêu sao em gái phơi bánh [Fm] tráng,
nón trắng che nghiêng em cười [Bb] duyên, để xuyến xao trong lòng bao [Bb] người. [Eb]
Về Trường [Ab] Cửu, ai ơi Nhớ ghé mua bánh [Fm] tráng,
mang theo bao nhiêu tình [Bb] quê Đi xa vẫn còn nhớ [Eb]về.
Nhơn Lộc [Ab] ơi, yêu sao. yêu biết mấy! [Fm]
Nhơn Lộc [Bb] ơi, yêu sao. yêu biết mấy! [Eb]
Nhơn Lộc [Ab] ơi, yêu sao. yêu biết mấy! [Fm]
Nhơn Lộc [Bb] ơi, yêu sao. yêu biết mấy! [Bb]
Nhơn Lộc ... quê [Eb] mình.