1. [F#m] Ngồi giữa bóng [E] đêm anh chưa thể ngủ [D] được [E]
[F#m] Vì nỗi nhớ [A] em vu vơ bất [D] thường [E]
[F#m] Cảm giác đắm [E] say cứ thế đong [D] đầy trong nơi trái [A] tim
[F#m] Là thứ bấy lâu [C#m] nay anh đã kiếm [A] tìm.
T-ĐK1:
Những câu [D] chuyện thật dài mỗi [E] tối
Những phút [C#m] giây ngập ngừng bối [F#m] rối
Tiếng em [Bm] cười và lời em [E] nói
Khiến anh giờ [F#m] đang như quên mất [A] lối.
Những khi [F#m] chạm nhìn vào đôi [D] mắt
Anh chỉ [C#m] muốn ôm em thật [F#m] chặt
Để anh [G] nói em nghe
[D] Nói em nghe lòng [E] anh.
ĐK:
Người ơi [A] em có biết anh [E] đã yêu em rất [F#m] nhiều [A]
Chẳng cần [D] những lý lẽ để [E] nói nên câu tình [A] yêu [D] [E]
Làm như [A] không quan tâm nhưng [E] anh thực sự nhớ [F#m] em [A]
Muốn được chở [D] che cho em những [A] đêm lạnh về
Anh muốn [Bm] nói yêu [E] em rất [A] nhiều.
T-ĐK2:
Những câu [D] chuyện thật dài mỗi [E] tối
Những phút [C#m] giây ngập ngừng bối [F#m] rối
Tiếng em [Bm] cười và lời em [E] nói
Khiến anh giờ [F#m] đang như quên mất [A] lối.
Từ khi [F#m] đã trót lỡ yêu [D] rồi
Anh chỉ [C#m] mong gần em mãi [F#m] thôi
Để anh [G] hôn nhẹ lên
[D] Hôn nhẹ lên bờ [E] môi.
ĐK:
Người ơi [A] em có biết anh [E] đã yêu em rất [F#m] nhiều [A]
Chẳng cần [D] những lý lẽ để [E] nói nên câu tình [A] yêu [D] [E]
Làm như [A] không quan tâm nhưng [E] anh thực sự nhớ [F#m] em [A]
Muốn được chở [D] che cho em những [A] đêm lạnh về
Anh muốn [Bm] nói yêu [E] em rất [A] nhiều.
* Và anh muốn [F#m] hát cho em bài [E] hát trong tâm hồn [D] anh [E]
Thật mạnh [F#m] mẽ nhưng sao nhiều [E] lúc cô đơn mỏng [D] manh
Chuyện tình [Bm] yêu chẳng thể nói [E] trước điều gì
Nhưng thôi [C#m] ta mặc kệ cứ yêu [F#m] đi
Nguyện bên [G] em trên con đường [D] dài, thuỷ chung mãi [E] mãi.
ĐK:
Người ơi [A] em có biết anh [E] đã yêu em rất [F#m] nhiều [A]
Chẳng cần [D] những lý lẽ để [E] nói nên câu tình [A] yêu [D] [E]
Làm như [A] không quan tâm nhưng [E] anh thực sự nhớ [F#m] em [A]
Muốn được chở [D] che cho em những [A] đêm lạnh về
Anh muốn [Bm] nói yêu [E] em rất [A] nhiều.