1. Đường trần [Gm] gian bao tham sân si
Miệng đời thị [Eb] phi ganh đua đa nghi
Bỏ hết sau [F] lưng quyết chí tìm đường [Gm] đi
Đường thỉnh [Cm] kinh bao nhiêu gian nan
Những lời gièm [Eb] pha như mây bay ngang
Yêu quái gian [F] tà sao hoài theo [Bb] phá.
Ai thật [Cm] tâm nguời dối [Gm] gian
[F] Ai thương yêu khen chê ta giữa trần [Dm] gian
Ai cạnh [Cm] bên nguời lướt [Gm] ngang
[F] Quan tâm chỉ chỉ xin tìm chân [D7] lý.
2. Chịu gian [Gm] truân bao nhiêu năm qua
Không màn bao [Eb] nhiêu chông gai phong ba
Đi tới nơi [F] đâu thấy tuyết liên trổ [Gm] hoa.
Đời này [Gm] như bể khổ bao la
Ta bà trôi [Eb] lăn nhân sinh bơi xa
Thua thắng để [F] rồi có gì bên [Bb] ta.
T-ĐK:
Thôi bình [Cm] tâm cười thản [Gm] nhiên
Mặc [F] ai cho ta thánh nhân hay kẻ khờ [Dm] điên
Chăm vườn [Cm] hoa - tự thấy [Gm] hoa
[F] Ai thay ta được quy luật nhân [Dm] quả.
ĐK:
Tìm để khi nào [Eb] thấy ánh sáng bước chân [F] ta không lung lai
Đi tìm một [Dm] nơi chẳng thấy khổ đau ưu phiền đắng [Gm] cay
Bỏ mặc đi đời [Cm] tham sân si dây trói thân [Gm] ta bao năm qua
Ngồi trầm [F] tư nhìn trời nhìn mây bình yên [Dm] quá.
Người đời tu tự [Eb] cứ tích phước, chớ chua [F] cay lên thân ai
Để về [Dm] sau khỏi phải khổ đau quy luật trả [Gm] vay
Rồi chợp mắt một [Cm] trăm năm thân này sẽ [Gm] theo gió mây
Kiếp người [F] trôi lăn bao lâu nay mà ai có [D7] hay có [Gm] thấy.
3. Chịu gian [Gm] truân bao nhiêu năm qua
Không màn bao [Eb] nhiêu chông gai phong ba
Đi tới nơi [F] nào thấy tuyết liên trổ [Gm] hoa.
Người trần [Gm] gian trên môi cay chua
Đâu cần thanh [Eb] minh đôi co hơn thua
Vô thường nhân [F] gian nên quan tâm chi chuyện thắng [Bb] thua.
T-ĐK:
Thôi bình [Cm] tâm cười thản [Gm] nhiên
Mặc [F] ai cho ta thánh nhân hay kẻ khờ [Dm] điên
Chăm vườn [Cm] hoa - tự thấy [Gm] hoa
[F] Ai thay ta được quy luật nhân [Dm] quả.
ĐK:
Tìm để khi nào [Eb] thấy ánh sáng bước chân [F] ta không lung lai
Đi tìm một [Dm] nơi chẳng thấy khổ đau ưu phiền đắng [Gm] cay
Bỏ mặc đi đời [Cm] tham sân si dây trói thân [Gm] ta bao năm qua
Ngồi trầm [F] tư nhìn trời nhìn mây bình yên [Dm] quá.
Người đời tu tự [Eb] cứ tích phước, chớ chua [F] cay lên thân ai
Để về [Dm] sau khỏi phải khổ đau quy luật trả [Gm] vay
Rồi chợp mắt một [Cm] trăm năm thân này sẽ [Gm] theo gió mây
Kiếp người [F] trôi lăn bao lâu nay mà ai có [D7] hay có [Gm] thấy.
* [Eb] Bước cứ vui dạo ta [F] bà [Gm]
Buông, buông [Eb] hết cho [F] nhẹ lòng [Gm] ta.