1. Trong lòng phố hoa [Gm] đèn
Chân bước nhẹ qua [Bb] đêm, tình tự mang nặng [Gm] lòng
Yêu với [Eb] ai hồn [F] xanh xao biếng [Bb] ngủ
Buồn thiu giăng phố [Eb] nhỏ, nhạc tình rớt trên [D7] cao.
2. Mang nặng kiếp con [Gm] tằm
Nên rút ruột bao [Bb] đêm, thành bài ca ngọt [Gm] mềm
Em phấn [Eb] son, từng [F] đêm lên chín [Bb] bệ
Nhặt khoan em cất [Eb] giọng ru người [D7] đời từng đêm [Gm] xanh.
ĐK:
Đêm suy [Gm] tư, nằm nghe tiếng [Eb] thở
Đời buồn [Cm] phiền trăn [F] trở thâu [D7] đêm
Anh và [Bb] em [Eb] hóa kiếp trong [Gm] đời
Nhưng [Cm] em đã bỏ anh [Eb] rồi
Tình là [D7] giấc mơ [Eb] thôi. [D7]
3. Mối tình sử nửa [Gm] đời
Qua ánh đèn đêm [Bb] xanh hồn chợt nghe nhọc [Gm] nhằn
Anh dắt [Eb] em cùng [F] đi trên phím [Bb] nhạc
Giờ yêu đương đã [Eb] lỡ, chỉ còn [D7] là những đêm [Gm] xanh.