(Muốn nói yêu [Bm] em, sao vẫn không nên [F#m] lời?
Muốn nói đưa [Em] em luân [A] vũ trong cuộc [D] đời
Muốn nói yêu [Bm] em, sao vẫn im lìm [C] mãi?
Muốn nói đưa [A] em luân vũ, sao ngồi [D] đây?)
1. Lòng [D] ta hằng muốn nói yêu [A] em, mà [C] sao lời cứ mãi im [D] lìm
Từ [D] khi cùng luân vũ bên [A] nhau, tình [C] yêu vừa mở ngõ ta [D] vào
Bàn [G] tay từng năm ngón đan [F] tay
Nhạc [A7] xoay hồn phiêu lãng chân miệt [D] mài
Dìu [D] em, dìu nhau mãi không [A7] thôi
Thầm [C] mong dìu nhau mãi trong [D] đời.
ĐK:
Muốn nói yêu [Bm] em, sao vẫn không nên [F#m] lời?
Muốn nói đưa [Em] em luân [A] vũ trong cuộc [D] đời
Muốn nói yêu [Bm] em, sao vẫn im lìm [C] mãi?
Muốn nói đưa [A] em luân vũ, sao ngồi [D] đây?
2. Vì [D] em làm băng giá đôi [A] môi, vì [C] em, hồn mê đắm không [D] lời
Vì [D] em là tinh tuý không [A] gian, vì [C] em ngự trên khắp ngai [D] vàng
Gặp [G] em nguyện sẽ nói cho [F] vơi, nhìn [A7] em rồi như ngẩn ngơ quên [D] lời
Dìu [D] em, dìu nhau đến hư [A] vô, hồn [C] ta chìm trong cõi mơ [D] hồ.
ĐK2:
Đã biết bao [Bm] ngày ta giữ trong âm [F#m] thầm
Mãi đến hôm [Em] nay ta [A] gắng trao lời [D] này
Em hỡi em [C] yêu xin lắng nghe đừng [C] nói
Sẽ mãi yêu [A] em, yêu mãi không hề [D] vơi.
Sẽ mãi đưa [Bm] em luân vũ trong hạnh [C] phúc
Sẽ mãi yêu [A] em, yêu mãi quên ngày [D] đêm.