Em bảo anh là lính thành [E] phố, chẳng có hoa tím trên rừng xanh
Đem tặng em những lúc bên [B] nhau, em bảo anh chả oai tý [E] nào
Em bảo anh là lính thành [E] phố, suốt tháng năm sống nơi thành đô
Em vội chi chớ trách anh [B] chi, lính thành phố xin em [E] đừng chê
Anh em đã từng là [E] lính nhảy dù, bao năm nơi miền hỏa [E] tuyến dãi dầu
Nêu danh thiên thần vì [A] yêu đời lính, chiến đấu không cầu an yêu em thì vẫn [B] nhớ
Nay về đây là lính thành [E] phố, cũng gác đêm cũng đi hành quân
Trăm phần trăm vẫn cứ luôn [B] luôn, lính thành phố xin em [E] đừng chê
Em bảo anh là lính thành [E] phố, suốt tháng năm sống nơi thành đô
Cho hậu phương mãi mãi yên [B] vui, sao lại không có oai tý [E] nào
Chủ nhật anh lại không được [E] nghỉ hỏa tuyến đâu khác chi thành đô em ơi!
Anh của em chiến đấu hăng [B] ghê, lính thành phố xin em đừng [E] chê
Anh em đã từng là [E] lính nhảy dù, bao năm nơi miền hỏa [E] tuyến dãi dầu
Nêu danh thiên thần vì [A] yêu đời lính, chiến đấu không cầu an yêu em thì vẫn [B] nhớ
Nay dù anh là lính thành [E] phố, vẫn nhớ thương núi cao rừng sâu
Hỡi người em lính vẫn như [B] nhau, lính thành phố xin em đừng [E] chê
[B] Lính thành phố xin em [E] đừng chê, [B] lính thành phố xin em [E] đừng chê
[B] Lính thành phố xin em [E] đừng chê, [B] lính thành phố xin em [E] đừng chê