1. Trời buồn hiu hắt những khi vào [Bm] tối [Em]
Đường trần lê bước gió mưa ngập [Bm] lối [G]
Nhìn từng chiếc lá đã phai úa [Bm] rồi
Lữ thứ nỗi niềm đơn [Em] côi
Lệ tràn bờ mi tựa [F#7] gối.
2. Từ độ thu sang cuốn trôi vạt [Bm] nắng [Em]
Để hồn lạnh lẽo cửa tim quạnh [Bm] vắng [G]
Nghẹn ngào đưa tiễn dưới mưa chết [Bm] lặng
Phủ kín mây sầu đan [Em] giăng
Cõi [F#7] lòng này ai thấu [Bm] chăng.
ĐK:
Thu [F#] sầu… thu [F#7] khóc
Duyên mình ô thướt bắt [Bm] cầu
Suối [Em] lệ bỗng hóa thành mưa [Bm] ngâu
Người [B7] về nơi chốn [Em] đâu
Kỷ [C] niệm chưa phai [D] dấu
Mà đành mang chôn [G] giấu, tận đáy mộ [F#7] sâu.
3. Trọn đời anh mang kiếp vương sầu [Bm] nhớ [Em]
Nghìn trùng xa cách cớ sao người [Bm] nỡ [G]
Mộng đẹp tan vỡ khóc duyên hững [D] hờ
Thu [Bm] đến gieo tình bơ [Em] vơ
Tàn [F#7] rồi dệt muôn ý [Bm] thơ.