1. Gió [Bm] chiều từ [F#7] xa đến nhẹ [Bm] lay mấy cành hoa
Nghiêng [G] ngả trên [F#m] cành la [Bm] đà
Gió chiều đưa [Em] câu hát lả lơi ấm làn môi
Có [F#7] bầy trẻ thơ vang tiếng cười.
2. Gió [Bm] chiều thương [F#7] đôi mái đầu [Bm] xanh dưới lều tranh
Êm [G] đềm sống [F#m] đời yên [Bm] lành
Gió chiều thương [Em] ai đã vì ai sánh nhịp vai
Vất [F#7] vả cùng xây đắp ngày [Bm] mai.
ĐK:
Gió [A] đưa thuyền xuôi về đâu
Nhớ xuôi về nơi yêu dấu
Quê [D] hương xưa thắm màu xanh tươi
Bên chiếc [Bm] cầu ai [Em] ca lời thiết tha vẳng trong [A] gió. [F#7]
3. Gió [Bm] chiều khuyên [F#7] ai chớ sầu [Bm] chi ướt làn mi
Chẳng [G] vì cách [F#m] biệt kinh [Bm] kỳ
Gió chiều mong [Em] ai gắng làm sao sớm thành công
Có [F#7] người em xưa vẫn chờ [Bm] trông.