1. Lạy mẹ con [Bb] đi, ôm [Cm] ấp linh hồn Việt [Dm] Nam [Cm]
Lạy mẹ con [Gm] đi, nối [F7] theo chí hùng ngàn [Bb] năm
Vắng con mẹ [Eb] buồn là bởi ý thiên khơi [Cm] nguồn [F7]
Nhưng còn gì [Bb] hơn, tình [Gm] nước vướng trong tình [Cm] con [Eb]
2. Từ nhỏ con [Bb] chưa xa [Cm] vắng quê nhà mẹ [Dm] ơi [Cm]
Một buổi xa [Gm] con, nhớ [F7] thương chắc mẹ chẳng [Bb] vui
Biết con đi [Eb] rồi, nhà cửa vắng thêm một [Cm] người [F7]
Ôi mẹ vì [Bb] con từng [F7] hy sinh cả cuộc [Bb] đời
ĐK1:
Mẹ [Gm] ơi! Biển lớn sông dài là [Cm] đây
Đỉnh [Dm] núi non cao ngất [F7] trời
Không thể sánh [Bb] tình mẹ thương lúc [F7] này [Bb]
Mẹ [Gm] ơi! Ở bữa cơm nghèo chiều [Cm] nay
Canh [Dm] vắng chim non rẽ [F7] bầy
Xin mẹ chớ [Bb] buồn, nhìn [F7] về tương [Bb] lai
3. Là tuổi đôi [Bb] mươi, con [Cm] bước lên đường tòng [Dm] quân [Dm7]
Dù phải xa [Gm] con, có [F7] ai nhắc nhở thở [Bb] than?
Đói no sum [Eb] vầy, mẹ chỉ có con trên [Cm] đời [F7]
Áo màu bạc [Bb] phai, tần [Gm] tảo sớm hôm mà [Cm] vui [F]
4. Bạn trẻ yêu [Bb] con, ai [Cm] ghé thăm nhà hỏi [Dm] con [Dm7]
Mẹ bảo hôm [Gm] nay, nó [F7] đang gác giặc đầu [Bb] non
Núi sông điêu [Eb] tàn, sầu tủi xót xa muôn [Cm] vàn [F7]
Dân mình lầm [Bb] than, phần [F7] tư thế kỉ căm [Bb] hờn
ĐK:
Mẹ [Gm] ơi! Tổ quốc mong chờ tin [Cm] con
Của [Dm] tiếng chiên khua trống [F7] dồn
Bên nợ bên [Bb] tình làm sao vuông [F7] tròn [Bb]
Mẹ [Gm] ơi! lửa khói dâng sầu biệt [Cm] ly
Mẹ [Dm] đón con yêu sẽ [F7] về
Trong ngày thái [Bb] bình, lạy [F7] mẹ con [Bb] đi.