1. Từ lúc mình [Abm] đã chia tay
Tưởng rằng đành chôn sâu [C#m] mối tình này
Gạt hết đi [Eb7] bao chua cay
Để người về vui duyên [Abm] mới [Ab7]
Ngày đó mình [C#m] quá ngu ngơ [F#]
Định nghĩa còn [B] rất vu vơ [E]
Rằng tình yêu cứ phải [C#m] giống trong mơ [F#]
Thực tại thì rất hay lầm [Eb7] lỡ
2. Lầm lỡ rồi [Abm] bước qua nhau
Để tình mình tan theo [C#m] giấc mộng sầu
Phủ kín mây [Eb7] đen thương đau
Cả khoảng trời xưa yêu [Abm] dấu [Ab7]
Giờ chúng mình [C#m] đã xa xôi [F#]
Mà nỗi buồn [B] mãi khôn nguôi [E]
Một mình em giữa quạnh [C#m] vắng đơn côi [F#]
Tự thì thầm cùng hoang [Eb7] lạnh chăn gối
ĐK:
[Abm] Có khi nào thấy anh còn [C#m] nhớ thương gì không
[F#] Tháng năm đầu tình đôi ta [B] ấm nồng
[Ab7] Có khi nào tình cờ về [C#m] phố vui ngày xưa
Còn [F#] đó không bao kỷ niệm hai [Eb7] đứa
[Abm] Có khi nào thêm một lần [C#m] nữa em được yêu
[F#] Vẫn mong tìm lại anh như [B] thuở nào
Dù [Ab7] có thêm ngàn lần [C#m] khiến em đau buồn
[F#] Vẫn mong người [Eb7] đó luôn là [Abm] anh.