1. Hãy cho [Ebm] anh, thêm phút [Abm] giây, để anh [C#] không bất [Bbm] ngờ
Hãy cho [Ebm] anh, thêm đớn [C#] đau để mạnh [F#] mẽ một [Bb7] lần
Hãy cho [Ebm] anh, quên tháng [Abm] năm đã u [C#] mê ngóng [Bbm] chờ
Và cho [Ebm] anh, quên cả [Bb7] tên của [Ebm] em.
2. Ngày hôm [Ebm] qua, khi thấy [Abm] em, sau bao [C#] năm cách [Bbm] rời
Lòng anh [Ebm] vui như kí [C#] ức trẻ [F#] thơ [Bb7]
Vậy mà [Ebm] sao em nỡ [Abm] quên như chưa [C#] từng ước [Bbm] thề
Gặp lại [Ebm] em sao đắng [C#] cay hơn ngày [Bb7] ta cách [Ebm] xa.
ĐK:
Chỉ là [Abm] do, anh đã [C#] mang theo niềm [F#] tin quá [Ebm] nhiều
Để giờ [Abm] đây anh cứ [C#] yêu, cứ [F#] chờ [Bb7]
Chỉ là [Abm] do, anh cứ [C#] mơ, không điều [Bbm] chi làm ta thay [Ebm] đổi
Chỉ là [B] do, anh quá [Bb7] mơ mộng [Ebm] thôi.
Chỉ là [Abm] do, không thấy [C#] nhau, trong thời [F#] gian quá [Ebm] dài
Để giờ [Abm] em, quên cả [C#] anh cả những ngọt [F#] ngào [Bb7]
Còn đâu [Abm] đôi chim hải âu, bay cùng [Bbm] nhau về trong đêm [Ebm] tối
Chỉ còn [B] anh, anh quá [Bb7] mơ mộng [Ebm] thôi.