Anh vô [Ebm] tình làm nhiều lần em phải [F#] khóc
Đã cho [C#] em với biết bao nỗi [B] buồn
Nước mắt [Ebm] em nhiều đêm vì anh rơi [F#] xuống
Bao vô [C#] tâm anh nào có biết [F#] đâu.
Rồi cứ [B] thế vẫn cứ hay vui [C#] đùa
Rồi cứ [Bbm] thế đánh rơi mất tình [Ebm] yêu
Đã để [B] lại trong em những vết [C#] thương, anh sai [Ebm] rồi.
Bỗng một [Ebm] ngày chẳng còn em bên anh [F#] nữa
Chẳng ai [C#] mong ai ngóng anh trở [B] về
Đến lúc [Ebm] này chợt nhận ra em ý [F#] nghĩa
Và thân [C#] quen trong anh biết bao [F#] nhiêu.
Giờ hối [B] tiếc cứ trách, anh sai [C#] rồi
Giờ hối [Bbm] tiếc có trách em cũng [Ebm] xa thật rồi
Vì vô [B] tâm nên anh đã mất [C#] em
Chỉ còn [F#] riêng anh trên thế [Bbm] gian.
Anh nhận [Ebm] ra một điều rằng anh [Bbm] sai thật nhiều
Lời xin [B] lỗi chắc [C#] đã muộn [F#] màng
Chẳng biết [Abm] em giờ đây ở phương [Ebm] trời xa ấy
Còn [B] yêu anh như lúc [Bbm] xưa.
Quay về [Ebm] với hiện tại và anh phải [Bbm] cố dừng lại
Dù cuộc [B] sống bỗng [C#] thấy quá [F#] dài
Thứ tha [Abm] anh người ơi, gửi ngàn [Ebm] lời xin lỗi
Và [B] em yêu ơi biết [C#] không, anh nhớ [Ebm] em nhiều.