1. [Fm] Xưa thật xưa, xa tít bên cõi trời ấy
Một [Bbm] vì sao sáng đưa ai đi [C7] tìm đến nơi Chúa sinh
Để [Fm] muôn ngàn sau nhân thế mãi mãi còn nhớ
Vì [Bbm] sao đưa lối cho nhau gặp [C7] gỡ ân [Fm] tình.
Trong [C7] đêm âm u sao dìu người đường xa
Người [Bbm] đem lễ [Fm] vật ngàn vô [C7] giá dâng lên vua [Fm] thiên đình
Đông [C7] tây xa xôi ai vượt rừng lội sông
Và [Bbm] ai đã [C7] biết yêu thương đêm thánh vô [Fm] cùng.
2. [Fm] Mỗi mùa đông yêu mãi đêm thánh nồng ấm
Vì [Bbm] sao vẫn sáng trong tim mỗi [C7] người khát khao giáng sinh
Khát [Fm] khao tình yêu cho hết ngăn cách trời đất
Và [Bbm] cho nhau mãi ra đi tìm [C7] kiếm ân [Fm] tình.
Đêm [C7] nay sao bay hay lòng mình tình xanh
Để [Bbm] ta mãi [Fm] tìm người yêu [C7] dấu nơi góc biển [Fm] chân trời
Ta [C7] yêu đêm đông như tình ngời sao đêm
Hồn [Bbm] ta mãi [C7] mãi xôn xao một cõi thiên [Fm] đường.