1. Đợi đến [Bm] lúc anh biết gìn [F#m] giữ
Trân trọng mọi [G] thứ biết [A] yêu thương [D] em
Đợi đến [Bm] lúc anh dành thời [F#m] gian
Cho em nhiều [Em] hơn thì [F#m] mất em [Bm] rồi.
2. Em chỉ [Bm] muốn bên người mình [F#m] yêu
Cho dù còn [G] thiếu, khó [A] khăn bao [D] điều
Mà anh [Bm] nghĩ em cần cuộc [F#m] sống
Lấp lánh màu [Em] hồng anh [F#m] khờ đúng [Bm] không
[Em] Xa em để lo tương [F#m] lai hiện tại còn có [Bm] ai.
ĐK:
Thế là anh bỏ [Bm] lỡ chuyến xe cuộc [F#m] đời
Biết em vẫn đang [Em] đợi mà [A] không đến [D] nơi
Bây giờ lời xin [Bm] lỗi cũng mất em [F#m] rồi
Đại dương [Em] tối không [F#m] ngọn đèn đưa [Bm] lối.
Sau này đừng yêu [Bm] ai vá víu tâm [F#m] hồn
Có anh vẫn luôn [Em] đợi, dù [A] không tốt [D] hơn
Khi tình yêu trải [Bm] qua bão giông một [F#m] lần
Sẽ biết trân [Em] trọng, để [F#m] thương ngày nắng [Bm] về.