1. Ngày [Fm] đó chiều nắng vàng trên đồi Gotha [Ab] vắng
Chiều [Fm] đó có [C#] ai cô đơn chết vì [C7] yêu
[Fm] Yêu, yêu nhân trần tội [Eb] lỗi yêu con người đắm [Ab] đuối
Chết đớn đau u [C7] sầu.
2. Người [Fm] đó là Chúa trời làm người nơi dương [Ab] thế
Tình [Fm] mến chứa [C#] chan khơi trên mắt buồn [C7] vương
[Fm] Cơn đam mê bừng thức [Eb] sáng yêu thương bằng cái [Ab] chết
Tiếng [C7] yêu vang vọng đêm [Fm] trường.
ĐK1:
[Eb] Xin ngài thương ban cho [Ab] con
Một tình yêu nồng [Fm] thắm đáp lại mối tình [C7] kia [F7]
[Bbm] Yêu cho con yêu thập [Eb] tự
Cho con say tình [C#] Ngài giữa [Cm] lòng đời hôm [Fm] nay.
3. Người [Fm] đó là Chúa trời làm người nơi dương [Ab] thế
Tình [Fm] mến chứa [C#] chan khơi trên mắt buồn [C7] vương
[Fm] Cơn đam mê bừng rực [Eb] sáng yêu thương bằng cái [Ab] chết
Tiếng [C7] yêu vang vọng đêm [Fm] trường.
ĐK2:
[Eb] Xin ngài thương ban cho [Ab] con
Một niềm tin lạnh [Fm] lẽ ru đời lắm khổ [C7] đau [F7]
[Bbm] Xin cho con yêu mọi [Eb] người
Cho con đi vào [C#] đời dẫu [Cm] cuộc đời chua [Fm] cay.
ĐK3:
[Eb] Xin ngài thương xem con [Ab] đây
Một người con tội [Fm] lỗi đã phụ mối tình [C7] cha [F7]
[Bbm] Xin cho con quay trở [Eb] về
Cho ăn năn thật [C#] lòng đáp [Cm] lại tình cha [Fm] yêu.
4. Và [Fm] nhớ nay hỡi người trong cuộc đời dương [Ab] thế
Ngài [Fm] đã chết [C#] đi mang thương mến người [C7] ơi
[Fm] Xin cho tôi đừng quên [Eb] lãng yêu thương đừng gian [Ab] dối
Chứng [C7] nhân cho ngài giữa [Fm] đời.