Nhớ người viễn xứ

Nguyễn Văn Đông & Lâm Tuyền | Tâm Hảo | Nhạc Trữ Tình | B | 3

1. Giờ đồi [F#] thông riêng ai một [B] bóng
Nhìn tàu đi xa khơi mờ [E] sóng
Người ra [B] đi hẹn sẽ quay về
Hẹn [F#] nối giấc mơ câu [B] thề
Dù [F#] cho ngăn cách sơn [B] khê

2. Bồi hồi [F#] trông hoa rơi ngập [B] lối
Từng đàn chim bay nhanh vào [E] tối
Thuyền mải [B] neo đậu bến giang đầu
Gợi [F#] nhớ ánh trăng phai [B] màu
Mà [F#] nhớ cho người nhớ [B] ta

ĐK1:
Màn đêm buông lơi xuống [Ebm] rồi
Người nơi chân mây cuối [E] trời
Về đâu cho ta nhắn [B] lời
Ngàn trùng sông nước ngoài [F#] khơi
Hỡi [B] người xa núi sông
Chưa [F#] về tắm nắng mai [E] hồng
[F#] Xa kiếp sống bềnh [B] bồng

ĐK2:
Thời gian êm êm lướt [Ebm] nhanh
Ngày xanh cho anh mấy [E] lần
Thì bao gian lao chớ [B] nài
Hẹn [E] nhau đi tới ngày [F#] mai
Hỡi [B] người tôi mến yêu
Say đời nắng sớm mưa [E] chiều
[F#] Yêu nước non trời [B] mây

3. Dừng lại [F#] đây cho ta còn [B] thấy
Màu khăn tay đưa nhau ngày [E] ấy
Người ra [B] đi hẹn với tang bồng
Một [F#] sớm nắng mai ươm [B] nồng
Về [F#] chung xây đắp non [B] sông

4. Đường trăng [F#] xưa ra khơi lộng [B] gió
Màu xinh tươi quê hương còn [E] đó
Người quên [B] ta còn nhớ chăng là
Hình [F#] bóng cố nhân quê [B] nhà
Còn [F#] nhớ thương người chốn [B] xa.

* [E] Người xa xăm [F#] ta buồn [B] nhớ.



Bài Hát Cùng Thể Loại