1. Đồng tiền chỉ là tờ giấy in [F#m] màu
Vậy mà con người đành dối lừa [C#7] nhau
Cuộc đời ta [E] là một tuồng điên trên sân [A] khấu
Khi cuộc vui [E] tàn rồi lữ khách về [C#7] đâu.
Đố ai nắm được ngọn gió trong [Bm] tay
Mắt ai thấy [C#7] được dấu vết chim [F#m] bay
Chiều sâu lòng [Bm] người nào ai hiểu thấu
Tuổi đời mấy [C#7] dài cũng chẳng bao [F#m] lâu.
ĐK:
Vì [F#7] quá bon [Bm] chen nên quên [E] đi tình nghĩa hiếu [A] trung
Tiền bạc công [E] danh vì ta chìm trong cuồng phong tranh [C#7] chấp
Cố vượt lên [Bm] cao kệ đời [E] ai sống chết ra [A] sao
Nhiều [F#7] người quá khổ [Bm] đau mùi tình [E] yêu không biết thế [A] nào
Chốn phù vân [E] đây tiền hiện [C#7] thân là chốn đọa [F#m] đày.
2. Đừng dùng suông lời hứa với nhân [F#m] tình
Đừng làm khơi dậy vết thương lương [C#7] tâm
Nhìn người cơ [E] hàn ta càng thêm thương [A] xót
Sang hèn kiếp [E] người may nhờ rủi [C#7] xong
Mấy ai thấu hiểu sự muộn phiền của tha [Bm] nhân
Đắng cay bất [C#7] hạnh khốn khó gian pEn[ trân
Phù sinh ta [Bm] từ hư vô mà đến
Hỏi tiền cỏ [C#7] dại từ chốn sẽ ra [F#m] đi.