1. [Eb] Chim ca hát cây [Ab] xanh rì rào
[Fm] Đưa ta đến nơi [Bb] không ồn ào
[Eb] Nghe câu nói thân [Ab] thương ngọt ngào
Làm [Fm7] ngụm dừa rồi tính [Bb] sau.
[Gm] Đi ra phía bên [Cm] kia con sông
Rồi [Fm] tạt vào chiếc ghe [Bb] đi lòng vòng
[Gm] Giọng hò vang giữa không [Cm] gian mênh mông
Chợt [Ab] thấy đời thật thong [Bb] dong.
ĐK:
Về đây chơi [Eb] nghen về đây [Ab] chơi
Nằm trên [Fm] võng thả lỏng nghỉ [Bb] ngơi
Thành thị [Eb] bon chen thì về đây [Ab] chơi
Em sẽ [Fm] thấy lòng mình thảnh [Bb] thơi.
Về một [Gm] nơi mà bình yên khắp [Cm] lối
Nơi mọi [Fm] vật đều sẽ nhớ lắm khi [Bb] rời
Lòng an [Gm] nhiên cho từng phút rối [Cm] bời
Một [Ab] nơi mà mặt trời [Bb] cũng nghỉ [Eb] ngơi.
2. [Eb] Dựa theo nhau lặng [Ab] lên lặng xuống
Mặt [Fm] trời chưa buông nhưng phiền [Bb] muộn đã buông
Nơi [Gm] nào mình đến cũng [Cm] nhớ cũng thương
Cũng [Ab] đều hiện chữ quê [Bb] hương.
Lúc [Eb] đầu ta đến mang [Ab] nhiều ngây ngô
Như [Fm] chiếc lá non ta [Bb] hái đầy xô
Khi [Gm] về ta mang nhiều nỗi [Cm] nhớ vô bờ
Ta [Fm] chỉ biết cười vào đôi câu [Bb] thơ.
ĐK:
Về đây chơi [Eb] nghen về đây [Ab] chơi
Nằm trên [Fm] võng thả lỏng nghỉ [Bb] ngơi
Thành thị [Eb] bon chen thì về đây [Ab] chơi
Em sẽ [Fm] thấy lòng mình thảnh [Bb] thơi.
Về một [Gm] nơi mà bình yên khắp [Cm] lối
Nơi mọi [Fm] vật đều sẽ nhớ lắm khi [Bb] rời
Lòng an [Gm] nhiên cho từng phút rối [Cm] bời
Một [Ab] nơi mà mặt trời [Bb] cũng nghỉ [Eb] ngơi
Một [Ab] nơi mặt trời [Bb] cũng ghé chân nghĩ [Eb] ngơi.