Có phải mùa [F#m] thu giấu em lâu đến thế
Để cuối con [Ab7] đường anh kịp nhận ra [C#m] em
Em ào [A] tới chợt xôn xao lá [F#m] đổ
Xoá nỗi cô [A] đơn lạnh [Ab7] giá bên [C#m] thềm.
Rồi tình [C#7] yêu lại rưng rưng bên khung cửa [F#m] nhỏ
Và con [B] đường lại xao xác gió heo [E] may
Em hôn [Ab7] anh đắm say như [B] gió
Và ngã vào [Ab7] anh dịu dàng như mùa [C#m] thu.