1. Tình yêu [E] ấy anh trao em là [F#] thật
Chẳng gian [Ebm] dối dù là chỉ một [Abm] lần
Tại sao [E] em lại vội vàng đánh [F#] mất
Bỏ rơi [Ebm] anh theo tiền vàng vật [Abm] chất.
2. Người chê [E] anh tương lai còn dở [F#] dang
Chẳng cho [Ebm] em một cuộc sống huy [Abm] hoàng
Sợ theo [E] anh mai sau phải lầm [F#] than
Quên chữ [Ebm] tình em nặng lòng giàu [Abm] sang.
ĐK:
Duyên tình ta tan [E] nát cũng là do em gieo trái [F#] ngang
Anh đớn đau vô [Ebm] vàn, bao đêm lau nước mắt hai [Abm] hàng
Trách lòng người tham [E] lam bỏ lại ai giữa nắng chang [F#] chang
Em sống trong cung [Ebm] vàng, anh bơ vơ giữa đời lầm [Abm] than.
Cũng chỉ vì vật [E] chất nên làm em tham phú phụ [F#] bần
Em bước đi âm [Ebm] thầm, em tham xa bỏ nghĩa xưa [Abm] gần
Bây giờ đây son [E] phấn với lụa là em khoác lên [F#] thân
Anh đớn đau muôn [Ebm] phần, nhưng riêng em vui chẳng bận [Abm] tâm.
2. Người chê [E] anh tương lai còn dở [F#] dang
Chẳng cho [Ebm] em một cuộc sống huy [Abm] hoàng
Sợ theo [E] anh mai sau phải lầm [F#] than
Quên chữ [Ebm] tình em nặng lòng giàu [Abm] sang.
ĐK:
Duyên tình ta tan [E] nát cũng là do em gieo trái [F#] ngang
Anh đớn đau vô [Ebm] vàn, bao đêm lau nước mắt hai [Abm] hàng
Trách lòng người tham [E] lam bỏ lại ai giữa nắng chang [F#] chang
Em sống trong cung [Ebm] vàng, anh bơ vơ giữa đời lầm [Abm] than.
Cũng chỉ vì vật [E] chất nên làm em tham phú phụ [F#] bần
Em bước đi âm [Ebm] thầm, em tham xa bỏ nghĩa xưa [Abm] gần
Bây giờ đây son [E] phấn với lụa là em khoác lên [F#] thân
Anh đớn đau muôn [Ebm] phần, nhưng riêng em vui chẳng bận [Abm] tâm.
ĐK:
Duyên tình ta tan [E] nát cũng là do em gieo trái [F#] ngang
Anh đớn đau vô [Ebm] vàn, bao đêm lau nước mắt hai [Abm] hàng
Trách lòng người tham [E] lam bỏ lại ai giữa nắng chang [F#] chang
Em sống trong cung [Ebm] vàng, anh bơ vơ giữa đời lầm [Abm] than.
Cũng chỉ vì vật [E] chất nên làm em tham phú phụ [F#] bần
Em bước đi âm [Ebm] thầm, em tham xa bỏ nghĩa xưa [Abm] gần
Bây giờ đây son [E] phấn với lụa là em khoác lên [F#] thân
Anh đớn đau muôn [Ebm] phần, nhưng riêng em vui chẳng bận [Abm] tâm
Anh đớn đau muôn [Ebm] phần, nhưng riêng em vui chẳng bận [Abm] tâm.