1. Nếu duyên không [F#m] nợ thôi [C#m] đành chấp nhận xa [F#m] nhau
Để không u [D] sầu đường [F#] đời vạn nẻo mai [Bm] sau
Thấy em u [E] sầu vì anh nghèo [A] chẳng làm em [F#m] vui
Mà cuộc đời [Bm] anh hai bàn tay [A] trắng nên lo [D] sợ duyên kiếp mong [C#7] manh
2. Xưa nếu đôi [F#m] mình không [C#m] gặp để rồi yêu [F#m] nhau
Xưa nếu đôi [D] mình đừng [F#] tìm nhau giữa đêm [Bm] thâu
Bóng đêm buông [E] dần làm tâm hồn [A] lạc loài cô [F#m] đơn
Lòng nặng niềm [Bm] thương yêu người tha [A] thiết anh biết [C#7] làm gì [F#m] hơn.
ĐK: Em [F#] ơi anh đã hiểu [Ebm] rằng tình yêu bây [Bbm] giờ
Không [C#7] đẹp như ta mơ [F#] ước
Mà tình yêu [B] ấy luôn tính toán bạc [Abm] vàng
Phận số anh cơ [F#] hàn nên chấp [C#7] nhận người bước sang [F#m] ngang.
3. Em cứ theo [F#m] người mang [C#m] lại nụ cười cho [F#m] em
Anh sẽ không trách [D] người vì [F#] anh chẳng giữ được [Bm] em
Nếu yêu anh [E] mà lòng em buồn [A] thì mình chia [F#m] tay
Em đừng vì yêu [Bm] anh để rồi đánh [A] mất hạnh phúc [C#7] của thời tuổi [F#m] xanh.