1. Ngày con thơ bé mẹ đã đi [F#m] xa
Mình cha lặng [D] lẽ âm thầm nuôi [A] con [F#m]
Những [Bm] đêm mưa gió tơi [D] bời, tiếng [E] con thơ khóc rã [A] rời
Đau đớn [F#m] lòng cha nước mắt [C#7] rơi.
2. Đời cha sương gió nuôi lớn khôn [F#m] con
Một chiều mưa [D] rơi ân cần cha [A] nói [F#m]
Con [Bm] ơi hãy sống nên [D] người, mất [E] đi cha cũng mỉm [A] cười
Khi một [C#7] mình con bước trong [F#m] đời.
ĐK: Lời cha dạy [D] dỗ, con [E] nguyện ghi suốt cuộc [A] đời
Dẫu qua [Bm] ngàn năm vẫn không [A] quên
Cha [F#7] hỡi cha [Bm] ơi cha là muôn ánh sao [F#m] trời
Soi [C#7] rọi con suốt cuộc đời, từng bước chân [F#m] con.
3. Rồi con khôn lớn cha cũng ra [F#m] đi
Từng lời cha [D] nói như còn đâu [A] đây [F#m]
Cha [Bm] ơi con đã nên [D] người, phương [E] xa cha có mỉm [A] cười
Ân tình [C#7] cha con nhớ muôn [F#m] đời.