1. [A] Nghe, nhịp tim mình vội vàng [E] hơn
Bụng đang quặn đau từng [G] cơn
Khoảnh khắc ấy đã đến [D] rồi
Chan [Dm] chứa bồi hồi, nhưng sao trong lòng rất [E] vui.
2. [A] Cuộc đời mẹ như chén thuốc [E] đắng
Tựa mưa giông, cơn tia [G] nắng
Nhật ký ướt nhòe hết [D] rồi
Và [Dm] cả cuộc đời, mẹ chỉ cần con nữa [E] thôi.
T-ĐK:
Dù bóng [C#m] tối đang xen hoang mang
Chẳng hề [F#m] cất một lời thở than
Quý [Bm] giá hơn vàng thì đâu màng chi gian [E] nan.
ĐK:
Mẹ cũng chỉ [A] mới hôm nay làm mẹ lần đầu
Mẹ nào có [F#m] biết ra sao khi làm mẹ đâu
Mẹ cũng bỡ [Bm] ngỡ như con ban đầu
Nhìn con [Dm] yêu mẹ quên cơn [E] đau.
Mẹ lo lúng [A] túng đôi tay mẹ bồng không vững
Mẹ lo bối [F#m] rối quên thay tã rồi lung tung
Mẹ lo đủ [Bm] thứ mênh mông vô dụng
[Dm] Lo mà sao tự dưng hạnh [E] phúc vô [A] cùng.
ĐK2:
Thời gian thấm [A] thoát thoi đưa con dần khôn lớn
Và cũng đã [F#m] mấy mươi năm mẹ cùng cô đơn
Mẹ luôn vững [Bm] bước yêu con rất nhiều
Vì đã [Dm] bên đời mẹ nâng [E] niu.
Thời gian thấm [A] thoát thôi đưa mẹ dần già hơn
Mẹ biết trí [F#m] nhớ bên trong không còn to lớn
Được như thế [Bm] giới nơi con yêu đời
Mẹ [Dm] ước mình luôn có [E] thể bên [A] con.