1. Dù nhiều người [Bm] nói với tôi rằng [A] em đổi thay
Mà sao [G] tôi vẫn cứ yêu [F#7] em
Một lần người [Bm] nói chúng ta ngàn [A] năm bên nhau
Sao [D] giấc mơ phai tàn [F#7] mau.
Khi [Em] biết em đã xa [A] rồi
Mà lòng [F#m] tôi vẫn luôn yêu [Bm] người
Vẫn nhớ [G] hoài ngày mình cùng [Em] nhau trên lối hẹn [F#7] xưa.
2. Thà người đừng [Bm] nói sẽ yêu mình [A] tôi mãi thôi
Thì giờ [G] đây tôi sẽ vui [F#7] hơn
Giờ người lạc [Bm] lối bước chân về [A] nơi xa xôi
Cay [G] đắng chỉ riêng mình [F#7] tôi.
Em [Em] cứ vui bước bên [A] người
Và tìm [F#m] quên giấc mơ hôm [Bm] nào
Vì tình [G] ta giờ đây phôi [A] pha người yêu [F#7] hỡi.
ĐK:
Thà rằng đừng [Bm] cố níu kéo thà rằng mình [F#m] quên nhau đi
Vì cuộc tình [G] kia trót [A] mang lỗi [D] lầm [F#7]
Giọt buồn nào [Bm] rơi trên mi nhạt nhoà tình [A] ta chia ly
Trong màn [G] đêm mình tôi băng [F#7] giá.
Và rồi người [Bm] bước cứ bước tìm một ngày [F#m] vui bên ai
Xin đừng [G] nhớ đến [A] tôi nơi [D] này [F#7]
Lời yêu nay [Bm] xa tầm tay tình như cơn [A] mơ vụt bay
Giờ tôi [F#7] đã mất em trong [Bm] đời.