1. Chiều nay ai [Eb] đó nhắc đến [Bb] đôi ta ngày [Cm] xưa
Anh bỗng nhận [Fm] ra [Bb] em không còn đây [Eb] nữa
Thành phố [Ab] ấy mình [Bb] từng, từng rất [Gm] vui cho đến [Cm] khi
Một người [Fm] đi bỏ lại đây mỗi [Bb] anh.
2. Cho đến một [Eb] ngày anh [Bb] học được cách yêu [Cm] em
Thì em [Fm] đã lạc [Bb] mất giữa mênh [Eb] mông
Anh nhận [Ab] ra trong [Bb] từng giọt nước [Gm] mắt có những [Cm] người
Lạc mất [Fm] nhau sẽ [Bb] không còn gặp [Eb] lại.
ĐK:
Sau này của chúng [Ab] ta biết sẽ đi về [Gm] đâu?
Một lần buông [Fm] tay là xa [Bb] cách cả một [Eb] đời
Sau này chẳng thiếu [Ab] gì chỉ là mình chấp nhận mỗi [Gm] ngày thiếu [Cm] nhau
Từng ký [Fm] ức anh gửi vào mây [Bb] bay.
Sau này của chúng [Ab] ta sẽ bước tiếp con đường [Gm] xa
Vui buồn rồi sẽ [Fm] qua, ai cũng hạnh [Bb] phúc cho riêng [Eb] mình
Dù đường đời rẽ [Ab] đôi anh mong giông bão sẽ dừng [Gm] lại với [Cm] em
Cuộc đời [Fm] sau anh vẫn [Bb] mong gặp lại [Eb] em.